Hot girl của tháng: Ra ngoài giỏi giang thế nào, về nhà vẫn là ‘em bé của mẹ’

Ra ngoài giỏi giang thế nào, về nhà vẫn là ‘em bé của mẹ’
Hot Girl | October 23, 2024

Được biết đến là hot girl wushu, nữ thần eSports nhưng đối với Nana Đặng Tiểu Bình, chẳng có biệt danh nào thích bằng “em bé của mẹ”.

Bạn biết được bao nhiêu người từng tham gia 2 kỳ SEA Games ở 2 môn thể thao chẳng liên quan gì đến nhau, ở những vai trò hoàn toàn khác nhau? Đặng Tiểu Bình là một trường hợp hiếm hoi như vậy, hoặc cũng có thể là duy nhất.

Cô nàng sinh năm 2000 từng nổi như cồn ở SEA Games 31 (diễn ra năm 2021 tại Việt Nam) với biệt danh “hot girl wushu”. Thế rồi một năm sau, nữ vận động viên bất ngờ dừng sự nghiệp thi đấu để chuyển sang lĩnh vực eSports, trở thành “nữ thần Valorant” và xuất hiện ở SEA Games với tư cách… trọng tài.

Tuổi 24, sớm được nếm trải thành công và những áp lực từ cộng đồng mạng, Đặng Tiểu Bình xuất hiện trong loạt Hot girl of the month của Mansion Sports Việt Nam với một phong thái đĩnh đạc, đầy tự tin.

Xem thêm

Hot girl bi-a Lê Tuyết Anh: Biến đam mê thành mục tiêu sự nghiệp

Xin chào Nana. Em đã trải qua rất nhiều công việc, từ một võ sĩ, một streamer rồi đến MC trong lĩnh vực eSports. Thay đổi rất nhiều trong một thời gian ngắn như vậy, bản thân em có bất ngờ về hành trình mà mình đã trải qua trong thời gian qua hay không? 

Bất ngờ cũng có và không bất ngờ cũng có. Bất ngờ là khi nhìn lại hai năm vừa rồi em đổi khá nhiều vai trò và vị trí công việc. Không bất ngờ ở chỗ em luôn đi theo những thứ mà em thích.

Đã quen với sự biến đổi như vậy, bộ ảnh phá cách với Mansion Sports Việt Nam lần này có vẻ không làm khó được Nana. 

Chắc chắn đây không phải hình ảnh thường này của em rồi. Nhưng thực ra phong cách này có nhiều điểm giống với nội tâm của em. Em cũng thấy rất thích phong cách này vì đã thể hiện được nội tâm bên trong của em.

Tên thật của Nana khá là đặc biệt. Có câu chuyện nào phía sau quyết định đặt tên này của bố mẹ?

Thực ra, ban đầu bố em đặt cho em một cái tên khác nghe khá là bình thường thôi: Đặng Bùi Bảo Nhi. Nhưng mẹ em muốn sau này khi lớn lên, em sẽ làm được điều gì đó lớn lao và mọi người sẽ phải ấn tượng với cái tên của em.

 

Cái tên rất kêu ấy cũng mang lại không ít phiền toái cho Nana.

Đã có thời điểm mà em được lên báo nhiều, khi giành được thành tích cao ở SEA Games 31. Mọi người đã quan tâm tới em rất nhiều. Có rất nhiều lời khen dành cho em. Mọi người để ý chủ yếu là vì thành tích của em mang lại cho đất nước. 

Tuy nhiên, cũng có rất rất nhiều những ý kiến trái chiều và hơi tiêu cực một chút đối với tên của em. Bản thân em đã có một khoảng thời gian không thoải mái. Bây giờ em đã quen với điều đó và có thể đón nhận một cách thoải mái hơn. 

Khi đó, em cũng còn hơi sốc nổi một tí. Mẹ là người rất quan trọng với em. Em nghĩ rằng tất cả mọi người đều như vậy, không muốn ai động tới gia đình mình và nhất là bố mẹ. Em có thể chịu tất cả những cái tiêu cực tới mình, nhưng em rất khó chịu khi điều đó xảy ra với cả gia đình, nhất là mẹ. Vì vậy, em cũng đã phản biện vài lời.

Xem thêm

Nữ xạ thủ Phí Thanh Thảo: Bắn súng có gì hot?

Bây giờ nghĩ lại, em thấy có những người xa lạ cũng đứng về phía em, bênh vực gia đình em. Em không nên để ý tới những thứ tiêu cực bên ngoài, ảnh hưởng tới bản thân mình và gia đình mình nữa.

Nana và gia đình đã vượt qua giai đoạn đó như thế nào?

Bản thân em cũng là một đứa khá nóng tính. Thời điểm đó em cảm thấy rất buồn và bất lực. Buồn nhiều hơn, khi những lời chỉ trích đấy dành cho gia đình em. 

Em không nghĩ tới bản thân nhiều mà chỉ mong cộng đồng sẽ bao dung cho em hơn. Mọi người sẽ bao dung cho em hơn và gia đình em hơn, ngừng việc công kích gia đình của em là điều em mong muốn nhiều nhất. Em thương mẹ nên cũng không cảm thấy bị tủi thân quá nhiều.

Em được mọi người biết đến nhờ wushu. Cuộc hành trình đó bắt đầu như thế nào?

Lúc đó em bé nhất lớp. Em hiện tại trông cao ráo rồi, cũng tròn tròn nhưng mà ở thời điểm đó, em nhỏ nhất lớp, gầy nhất lớp, trông như cục đá vậy.

Lúc đó em rất hay ốm vặt. Bố mẹ đã đưa em đi tập võ chỉ để cho khỏe thôi. May mắn là em có năng khiếu và sau đấy bản thân em cũng có đam mê với việc tập võ, xem những phim kiếm hiệp khá là thích. Em về nói với mẹ rằng con muốn đi tập võ để bảo vệ các bạn nữ, rồi theo đến 16 năm luôn.

Xem thêm

Cô nàng mê Sơn Tùng MTP, tập bóng rổ cầm cây cung trăm triệu dự Olympic

Wushu mang lại cho em những gì? Có điều gì tiếc nuối khi đi theo con đường thể thao?

Cũng có tiếc, nhưng mà gặt hái được và hài lòng thì nhiều hơn. 16 năm dành cho thể thao, em không có những kỳ nghỉ hè, những cuộc vui chơi với bạn bè, không có nhiều thời gian dành cho gia đình và phải xa nhà khá nhiều, cũng có những cái Tết em đón ở nước ngoài, những ngày sinh nhật ở Trung Quốc hay những nước khác khi đi tập huấn. 

Tuy nhiên, những điều gặt hái của em là em đạt được thành tích mang về cho đất nước. Em cũng được đi máy bay rất nhiều nữa, được đi tập huấn, thi đấu nhiều, ra nước ngoài nhiều.  Nhờ đó, em học hỏi được nhiều thứ, và quan trọng là em có thể lo được cho mẹ.

Tất cả cũng là nhờ đam mê thể thao thì em mới làm được những điều đó. 

Mang về vinh quang cho đất nước, cảm giác ra sao?

Mọi người hãy tưởng tượng ra khung cảnh lá cờ Việt Nam bay phấp phới ở sân chơi quốc tế, cất cao giọng để hát quốc ca. Chỉ cần nhìn thôi cũng có thể rớt nước mắt vì xúc động được. 

Giải đấu đáng nhớ nhất của em có lẽ là SEA Games 31. Em khá là may mắn khi kỳ SEA Games duy nhất mình tham gia lại tổ chức ở quê nhà. Ngoài gia đình, bạn bè ủng hộ, em còn có rất nhiều cổ động viên Việt Nam ủng hộ, tạo cho em động lực rất lớn để có thể giành được thành tích.

Xem thêm

Tay vợt số 1 Việt Nam Nguyễn Thùy Linh: ‘Thời gian không chờ đợi ai’

Em đã khổ luyện rất nhiều năm. Trải qua hành trình cũng có thành tích, có dấu ấn thì tại sao bỗng nhiên lại chuyển sang lĩnh vực khác?

Thể thao cho em nhiều thứ nhưng cũng có một vài điều tiếc nuối, những điều em bỏ qua trong khoảng thời gian đó. Bây giờ em cảm thấy rằng khi em đã đạt được, đã thành công đủ với bản thân mình rồi, em muốn dùng những năm thanh xuân còn lại em có thể làm nốt những đam mê khác của em.

Đó là thể thao điện tử?

Đúng vậy.

Có ai định hướng cho em không, hay đó là quyết định mà em đã suy nghĩ rất lâu?

Trong mắt các phụ huynh thì chơi game không được tích cực cho lắm. Cái thời mà em bắt đầu biết chơi game là 5 tuổi và bất cứ khi nào rảnh ra là em chơi game. Nhưng mà em không có để ảnh hưởng việc học đâu nhé.

Em vẫn học đầy đủ, nhưng khác với bạn bè thích chơi đồ chơi, gấu bông thì em thích chơi game.

Xem thêm

Trần Thị Duyên: Hoài bão của hot girl đá bóng

Điều gì khiến em tự tin khi rẽ sang con đường này?

Thế mạnh của em là biết yêu mọi con đường mà em đi. Bất kỳ ai khi làm bất kỳ việc gì đều phải có sự yêu thích, sự đam mê thì mới làm tốt được.  Em luôn chắc chắn là những con đường mình đi em đều yêu thích. Khi yêu em có thể làm mọi thứ. 

Em rất yêu eSports và cũng từng muốn trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp. Nhưng sau này, không đủ thời gian tập luyện và cũng không có tố chất nữa. Vì vậy, em làm những công việc khác về eSports.

Ví dụ, làm MC em sẽ cần rất nhiều kiến thức và phải hoạt ngôn. Cũng cần một chút ngoại hình, cần một chút kĩ năng để làm MC như nói năng lưu loát trôi chảy chẳng hạn. Trọng tài là một công việc rất nặng về kiến thức và chắc chắn là phải rất yêu môn thể thao điện tử. 

Giải đấu eSprts có bộ luật rất dài bằng tiếng Anh. Em không giỏi tiếng Anh lắm nên phải dùng Google dịch hỗ trợ khi học thuộc các bộ luật. 

Một ngày với eSports của Nana khác gì với vận động viên Wushu Đặng Tiểu Bình?

Mọi thứ không khác nhiều. Trước đây khi đi tập thì em dành thời gian từ sáng đến chiều cho wushu. Bây giờ đổi lại thì em dành cho eSports. Tuy nhiên, cũng phải điều chỉnh đôi chút.

Xem thêm

Hot girl bóng chuyền Nguyệt Anh: Cô nàng genZ mạnh mẽ vượt qua thách thức, khám phá bản thân

Ngày trước em tập luyện thể thao, em đi ngủ khá là sớm. Bây giờ làm eSports có rất nhiều giải đấu tổ chức ở nước ngoài, em phải thức cùng. Thời gian biểu của em thay đổi khá nhiều, không tập nhiều như trước đây nên là cũng hơi tròn lên một tí nhưng mà đổi lại cũng có những cái thoải mái nhất định.

Em rất thích ăn đồ ngọt. Ngày trước, khi tập thì có chuyên gia dinh dưỡng nên một ngày em chỉ có thể ăn được một lượng thì nhất định thôi. Bây giờ em có thể ăn thỏa thích, nhưng vẫn trong tầm kiểm soát của bản thân. Bây giờ cũng có những ngày em có thể ngủ đến 12h trưa, 10h sáng được chứ ngày xưa đi tập thể thao là không có dậy muộn.

Ngày trước em là bông hoa. Bây giờ em là một bông hoa 10 giờ.

Em phải xa nhà thường xuyên và bây giờ vào hẳn TP.HCM sinh sống. Dường như em đã quen với tự lập?

Đúng vậy. Em đã theo thể thao 16 năm. Khoảng thời gian đó đã giúp cho em có thể tự lập và trưởng thành hơn. Đó cũng là một thế mạnh của em. Sau này khi em muốn theo đuổi một công việc gì đó, em sẽ không gặp khó khăn quá nhiều với việc phải xa nhà hay việc phải tự lập nữa. Bây giờ em đã trưởng thành hơn, biết nhiều hơn, học hỏi được nhiều hơn các lĩnh vực khác ngoài thể thao. Nhiệt huyết và đam mê, sự vui vẻ của em không mất, kể cả là trước đây hay là bây giờ.

Xem thêm

Chuyện chưa kể của Emma Lê – top 5 Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam

Nana có coi eSports là một công việc dài hạn, có định hướng nhiều năm trong tương lai?

Bây giờ với em vẫn chia sẻ với gia đình rằng đây là một công việc, em đang theo đuổi đam mê và sẽ từ từ từng bước. Gia đình em không phải khá giả và chắc chắn em sẽ phải tự lo được, ít nhất là cho bản thân của em và em cũng muốn lo cho cả mẹ nữa, nên là với em, đam mê là một chuyện, nhưng mà cái đam mê đó phải giúp cho em có thể ổn định cho bản thân em nữa. 

Vì vậy, em nghĩ một khi mà đã theo đuổi esport rồi, em chắc chắn sẽ tính đường lâu dài hơn. Em nghĩ là chỉ cần cósở thích, đủ đam mê thôi là mình có thể theo nó thì phải hết cuộc đời cũng được. 

Cảm giác thế nào khi là niềm tự hào của mẹ? 

Cảm giác nhỏ bé. Mẹ chính là người tạo nên em của ngày hôm nay. Mẹ làm một một tượng đài trong lòng em. Không cần biết ở ngoài kia con giỏi giang thế nào, về nhà con mãi mãi là em bé của mẹ.