Độc quyền: 'Phù thủy' Efren Reyes mê phở, bất ngờ với bi-a Việt Nam
Sự xuất hiện của huyền thoại Efren Reyes là một trong những điểm nhấn thu hút fan bên lề Mansion Sports Hanoi Open Pool Championship 2024.
Tay cơ vĩ đại người Philippines – trong vai trò Đại sứ của Mansion Sports – trở lại Việt Nam trong một chuyến đi ngắn ngày, dành thời gian thưởng thức món Phở ưa thích, gặp gỡ cổ động viên và quan trọng nhất là truyền cảm hứng cho cộng đồng bi-a Việt Nam.
Ở tuổi 70, “phù thủy” Efren Reyes không còn đủ sức khỏe để tạo nên những đường cơ ma thuật nhưng sự có mặt của huyền thoại này vẫn luôn mang đến niềm cảm hứng bất tận cho các cơ thủ trẻ tuổi.
Mansion Sports Việt Nam: Chào mừng “phù thủy” Efren Reyes trở lại Việt Nam. Đây không phải lần đầu tiên ông đến đất nước của chúng tôi. Trải nghiệm của ông trong những chuyến đi này ra sao?
Efren Reyes: Khi tôi đến Việt Nam để đánh SEA Games (năm 2022), tôi không nghĩ là sẽ có nhiều người yêu mến, chờ đợi và đến cổ vũ các trận đấu của tôi như thế. Họ mời tôi đánh các trận biểu diễn nữa. Năm ngoái tôi được mời trở lại Việt Nam để tham gia sự kiện, đánh một trận đấu. Khán giả vẫn đến rất đông.
– Ông thích điều gì ở Việt Nam?
Tôi thích Việt Nam. Đi đến đâu mọi người cũng chào đón và mời tôi đi đây đó. Ở đây cho tôi cảm giác giống như Philippines. Rất nhiều người đến gặp và xem tôi thi đấu. Lần đầu tiên tôi đi du đấu ở châu Á là Nhật Bản. Khi tôi thua, họ khóc. Ở Indonesia, họ đặt biệt danh cho tôi là Ompong (tạm dịch: Ông móm). Việt Nam là nước châu Á thứ ba mà tôi đến.
Tôi thích đồ ăn Việt Nam lắm, nhất là phở. Khi đến Mỹ tôi cũng tìm nhà hàng Việt Nam để ăn phở. Lần này đến đây tôi sẽ ăn nhiều món khác ngoài phở.
– Sắp tới sẽ có một giải đấu mang tên ông (Reyes Cup). Có một tay cơ Việt Nam tham gia.
Tôi không tự đánh được nữa rồi. Có rất nhiều cơ thủ xuát sắc ở châu Á, không riêng gì Philippines. Tôi đã chọn 3 người, một ở Singapore, một người Việt Nam (Dương Quốc Hoàng) và một người Đài Loan (Trung Quốc). Nói thật là tôi chưa xem Hoàng thi đấu đâu.
Năm ngoái tôi có đánh giao lưu với một tay cơ Việt Nam (Đỗ Văn Khải, hay Khải “tóc dài”). Tôi rất bất ngờ đấy. Sao tôi lại có thể thua được chứ. Các tay cơ của Việt Nam tiến bộ nhanh quá.
– Ông sẽ trở lại Việt Nam chứ?
– Năm sau Hanoi Open sẽ quay trở lại. Tôi đoán là sẽ có thêm các cơ thủ nữ tham gia. Hanoi Open đã trở thành một giải đấu chất lượng cao. Tôi sẽ quay trở lại cùng Mansion Sports.
– Ở Việt Nam, fan ngưỡng mộ ông không chỉ vì những đường cơ ảo diệu. Câu chuyện từ cậu bé nghèo trở thành huyền thoại bi-a cũng truyền cảm hứng cho rất nhiều người đấy. Ông nghĩ sao về điều này?
Mọi người gọi tôi là huyền thoại có lẽ là vì những đường đánh ảo diệu họ xem được trên YouTube. Họ xem các trận đấu của tôi, theo dõi tôi làm mọi thứ và rồi gọi tôi là huyền thoại, là phù thủy.
Năm 1996 khi tôi đi đánh giải ở Thụy Sỹ, pool vẫn chưa phổ biến. Sau đó, người ta đổ tiền vào môn này nhiều hơn. World Championship 1999, pool đã có ở khắp nơi trên thế giới. Ở Việt Nam, tôi biết là trước đây các bạn không chơi pool (bi-a lỗ). Các bạn thích carom hơn. Nhưng bây giờ Việt Nam đã có người vô địch ở giải tầm cỡ thế giới.
– Những ký ức đầu tiên về billiards của ông?
Tôi được đưa đến Manila từ nhỏ, khi mới 5 tuổi. Tôi thấy người ở đó chơi pool và bắt đầu xem, học cách chơi, tập luyện. Tôi thường đánh vào buổi tối trước khi đi ngủ. Tôi đã tập rất nhiều.
Lúc nhỏ, tôi chưa biết đánh độ là thế nào. Tôi chỉ biết là cứ đánh thắng thì sẽ có tiền. Năm 1979 tôi mới đi đánh giải ở Nhật Bản, sau đó là đánh ở Mỹ. Trước đấy tôi không biết là có các giải như vậy. Tôi sang Mỹ ban đầu chỉ để đánh ăn tiền thôi. Sang đến nơi, tôi mới biết họ có nhiều giải. Lúc đó tôi mới bắt đầu đi đánh giải.
– Có một giai thoại rằng Efren Reyes phải dùng tên giả để đi thách đấu?
Người Mỹ đến Manila để xem các tay cơ giỏi nhất ở đây và ghi tên vào một cuốn sổ. Sau khi xem tôi thi đấu, họ viết rằng Efren Reyes là tay chơi pool giỏi nhất của Philippines. Thế rồi khi tôi sang Mỹ, tôi phải dùng tên là Morales thì người ta mới đấu với tôi.
Năm nào tôi cũng đến Mỹ. Dần dần họ gọi tôi là phù thủy, rồi kể cho tôi về các giải đấu. Họ muốn tôi đến chỗ này chỗ kia thi đấu. Ai cũng muốn thách thức. Họ mở ra các giải đấu lớn. Giải thưởng là 3.000, 5.000 rồi 10.000, 20.000 đô.
– Tiền bạc hay đam mê quan trọng hơn?
Đối với tôi, tiền là trên hết. Chúng tôi là những người nghèo khổ. Tôi kiếm tiền trên bàn pool. Vì thế, chúng tôi không được phép thua. Thua là không có tiền. Phải thắng mới có tiền.
Sau giải thế giới năm 1999, tôi bắt đầu nhận ra mọi người thích xem tôi thi đấu. Họ đến chỉ để thưởng thức các trận đấu của toi. Chính điều đó đã truyền cảm hứng cho tôi.
– Khi đến Việt Nam dự SEA Games, ông từng nói rằng niềm vui của cổ động viên còn hơn cả tấm huy chương vàng.
Không hẳn vậy đâu. Khi tôi đến đây để đánh SEA Games, mục tiêu đương nhiên là huy chương vàng. Tôi không được thua, vì nếu thua thì sẽ rất xấu hổ với đất nước mình.
– Bây giờ đã 70 tuổi, ông chơi bi-a thế nào?
Bi-a là môn thể thao của đời tôi. Tôi chỉ biết đến pool, không gì khác. Nhưng bây giờ thì tôi không còn đánh tốt được nữa rồi. Mọi người sẽ không thích xem tôi đánh đâu. Những trận đấu hay không còn xuất hiện nữa. Tôi nghĩ những kỹ năng của mình sẽ không quay trở lại được. Tay tôi không còn linh hoạt. Mắt tôi nhìn không rõ. Tôi cũng không đứng vững nữa. Cơ thể bắt đầu run rồi, mà đã run thì sẽ đánh trượt.
– Ông có lời khuyên gì cho các tay cơ trẻ không?
Lời khuyên của tôi là hãy tập để có một cơ thể khỏe mạnh, một đôi mắt sáng để có những cú đánh tốt. Không gì khác ngoài thói quen tốt. Tập luyện từ sáng khi thức dậy cho đến tối trước khi đi ngủ. Nhưng các bạn trẻ thì phải ưu tiên việc đi học trước nhé.
Kỷ luật cũng rất quan trọng. Đừng có nạp thứ gì không tốt vào người. Các bạn cần một cơ thể khỏe mạnh.
– Xin cảm ơn và chúc ông nhiều sức khỏe.
Picks and Pick'em is here!
More teams, more wins. Join a public league and draft instantly.